Chia Sẻ:
http://thienthanhphatvien.com/book_chapter?alias=hoi-9-thien-phat-vien-du-ky--ngoc-duc-cung
Hồi IX
Bích Dương đơn thanh khí quán hồng
碧 陽 丹 青 氣 貫 虹
Hoá khí quan trung lục trân lệ
化 氣 關 中 錄 珍 例
Tế khốn phò nguy bất chấp công,
濟 困 扶 危 不 執 功,
Điên tướng chánh tâm nhân tiếu cuồng
顚 相 正 心 人 笑 狂
Hoà khí tự tri thuỳ minh hiểu,
和 氣 自 知 誰 明 曉,
Thượng ái thiên chơn ngô chủ ông
尚 愛 天 真 吾 主 翁
Ta chính là Tế Điên Hoà Thượng, là Tổ Sư tại núi Nam Bình Sơn, nay
phụng Mẫu Chỉ giáng lâm Đông Thổ, cung kính bước vào Phật Đường,
hành lễ tham giá Lão Mẫu, cầm cây bút ban lời huấn, hiện giờ là thời giữa
Ngọ” “Mùi”, thiên bàn tuyển chọn hiền lương, trợ đạo đồng gánh, sa bàn phi loan, thuận tiện trong việc ứng duyên, người biết là tham ngộ lý lẽ,
người mê là phê bình chỉ trích, người minh là tự quan chiếu, người mê muội
là chấp về tướng Ï Thiên Phật Viện Du Ký, lý trong đó cũng vậy, nhờ vào
văn tự ghi về đạo, chơn lý được tuyên truyền, khai thông dân trí để thế giới
được giác ngộ, để Chư Thiên được yên lòng.
Ha ha, xong.
Tam kỳ Bạch Dương ứng thiên thời, chơn tông phổ giáng cứu mê si
三 期 白 陽 應 天 時 , 真 宗 普 降 救 迷 痴
Ngũ phương thần thánh giai trợ đạo, tam giới tiên phật hoá kiếp kỳ
五 方 神 聖 皆 助 道 , 三 界 仙 佛 化 劫 期
Bất tranh môn hộ duy tuân lý, phất luận thị phi ngộ chơn cơ
不 爭 門 戶 唯 遵 理 , 弗 論 是 非 悟 真 機
Qủy thần lục thông vô bất hiểu, chỉ vi vô thân kiến công cơ
鬼 神 六 通 無 不 曉 , 只 爲 無 身 建 功 基
Đáo xứ trảo tầm hữu duyên giả, vọng ngộ hữu tu đại từ bi
到 處 找 尋 有 緣 者 , 望 遇 有 修 大 慈 悲
Hữu duyên tuy nhiên thị bất thiếu, khả thị vô tu dã nan kỳ
有 緣 雖 然 是 不 少 , 可 是 無 修 也 難 期
Thế nhân ngũ thông bất tri cấp, bán mê bán tỉnh học ngu si
世 人 五 通 不 知 急 , 半 迷 半 醒 學 愚 痴
Chơn chánh giai kỳ lương thìn nhật, thiên khai Long Hoa Bạch Dương Kỳ
真 正 佳 期 良 辰 日 , 天 開 龍 華 白 陽 期
Vạn niên bửu đạo công khai sáng, mê giả nguyên nguyên danh lợi tư
萬 年 寶 道 公 開 倡 , 迷 者 源 源 名 利 思
Nho tông đương vận trọng nhân đạo, năng bả ác quả hoá thiện thời
儒 宗 當 運 重 人 道 , 能 把 惡 果 化 善 時
Mạt pháp nhân căn luân hồi lịch, đại đại thiện ác giai hữu vi
末 法 人 根 輪 迴 歷 , 代 代 善 惡 皆 有 爲
Thiện đa ác thiếu nãi hữu hạnh, phương ngộ hiện kim thâu viên kỳ
善 多 惡 少 乃 有 幸 , 方 遇 現 今 收 圓 期
Nhân thân dã đắc trung hoa thổ, chơn đạo phổ giáng tuỳ Minh Sư
人 身 也 得 中 華 土 , 真 道 普 降 隨 明 師
Ác đa thiện thiếu tắc bất hạnh, vạn tải oán nghiệp nan tiêu trừ
惡 多 善 少 則 不 幸 , 萬 載 寃 業 難 消 除
Nhân quả ký đa oán hận kết, tử tử sanh sanh tất báo chi
因 果 既 多 怨 恨 結 , 死 死 生 生 必 報 之
Vọng ngộ giải kết nhất niệm tại, tích đức kiến công tiêu nghiệp cơ
望 悟 解 結 一 念 在 , 積 德 建 功 消 業 機
Nhất thân trái vụ thử thế liễu , vô khiên vô quái phó diêu trì
一 身 債 務 此 世 了 , 無 牽 無 罣 赴 瑤 池
Nhược hoàn chấp chước ân oán trung, vĩnh truỵ luân hồi bất năng di
若 還 執 著 恩 怨 中 , 永 墜 輪 廻 不 能 移
Tuy thị đại đạo bố hoàn vũ, khả tích vô duyên diệc nan cư
雖 是 大 道 佈 寰 宇 , 可 惜 無 緣 亦 難 居
Chơn tu chơn hành hợp đạo chí , nhất nhân siêu thăng cửu tổ y
真 修 真 行 合 道 志 , 一 人 超 昇 九 祖 依
Ha ha, xong
Người đời đều khao khát có cuộc sống hạnh phúc, người tu đạo cũng
hy vọng bước trên con đường quang minh hạnh phúc. Hạnh phúc thật sự,
không phải sở hữu những vật chất hữu hình, mà phải dựa vào cảm giác về
tâm linh vô hình (giác ngộ), tức là trong thoáng chốc ấy cũng thuộc về vĩnh
hằng. Hỡi ơi! người đời không tạo phúc điền mà khao khát được hạnh phúc!
người tu đã đắc Đại Đạo, lại tự tìm lấy cái phiền não. Cho nên đời người
biến thành bể khổ, cảnh giới hạnh phúc người nào có thể đắc được?
Tiên Phật từ bi, độ người đời thoát khỏi cái khổ đắc được vui vẻ, rước
cái phước rời xa tai hoạ, không cái nào ngoài bổn nguyện là xây dựng “Tịnh
Thổ Nhân Gian”, với bổn nguyện là hầu mong người đời được cuộc sống
hạnh phúc. Gần đây pháp được hưng thịnh tại nhân gian, người học Phật tu
đạo rất đông, trở thành “mô đen” chuyển hoá thành phong thái trong xã hội.
Nhưng “pháp” hưng thịnh là sinh ra tệ nạn, người “đông” là thừa ra. Cho
nên tôn giáo thường hay nội bộ lủng củng, chơn lý cũng thường hay truyền
thuyết sai lầm, làm cho người tu như là bị phủ sương mịt mù. Có người là tu
mù quáng mà lầm lỡ bị lạc đường tu, có người rời xa chánh đạo trở nên bất
hạnh, có gia đình mất hoà khí do không tròn “nhân đạo”, có người tự cao, tự
đại, ngạo mạn, hiếp đáp người; có người cửa đóng then cài, chẳng thông Đại
Đạo, có người bất ngộ chơn lý vọng cầu hình tướng, có người do vọng tâm
tự tôn mình là Sư. Hễ những tình hình bị thiên lệch thế này kể không hết,
làm cho “đại thừa tâm pháp” như ngàn cân treo sợi tóc, “Tiên Thiên Diệu
Đạo” bị người ta phỉ báng, thế này đều là cái tội gây chướng ngại cho đạo
đấy.
Cuốn sách “Thiên Phật Viện Du Ký”, phụng thiên thừa vận, ứng cơ mà
viết ra, lời văn tuy thô thiển, trong đó bao hàm chơn lý, thật là quyển “Bửu
điển” tu thân ngộ đạo, cảm hoá người đời. Sách này là do các Ty bao gồm
Thiên Tào, Địa Phủ, Nhân Gian, Cửu Cửu Tử Dương Quan, Thiên Phật
Viện, phụng chỉ phân công hợp tác viết ra, tổn phí hết bao khổ tâm của
thần” và “nhân”. Nguyên quyển sách tiết lộ hết “Thiên Cơ” áo diệu trong
việc Phổ Độ Tam Tào thâu viên vạn linh, mới đọc thấy cũng bình thường,
suy xét hồi lâu là thấy diệu ý, thiên biến vạn hoá, có thể kinh Thiên Địa,
động Quỷ Thần. Siển minh cái “tánh” và “Thiên Đạo” trong vạn giáo, phát
ra cho sáng tỏ những lời ẩn mà Thánh Nhân trước kia chưa nói, gọi tỉnh giấc
Phật tử mê muội, đốn ngộ cái hôm qua mình cho là chẳng đúng mà hôm nay
đúng, để chỉnh lại đạo bàn, để gắn bó với chánh tông cho khỏi bị truỵ xuống.
Sách này có chỗ là trực chỉ nhân tâm, đốn nhập huyền vi; có chỗ là một nhát
dao xẻ thẳng vào càn quét bầy ma, có chỗ là dẹp loạn bằng lời nói bút mực
để hộ trì chánh pháp, cho thấy toàn là khổ khẩu bà tâm không sót điều chi.
Hy vọng người học đạo tu đạo dưới gầm trời, đều có thể nghiên cứu tỉ mỉ
mà quay về chánh đạo, theo quy tắc trong sách mà tu, đảm bảo như là có
bậc thang lên trời, thành Tiên chứng Phật là có hy vọng rồi!
Ha ha, xong
Sư Tôn:
Ngộ Duyên tịnh tâm, thời gian linh du đã đến, Chấn Điện Tướng
Quân hãy nghiêm chỉnh hộ đàn, chúng ta khởi hành ngao du.
Ngộ Duyên:
Khấu kiến Sư Tôn, chào buổi tối! Đêm nay sao không thấy Hạc Tiên
đến.
Sư Tôn:
Hiện giờ hai ta đến “Cửa Khẩu Bích Dương” của “Tử Dương Quan”
thăm viếng. Hạc Tiên có nhiệm vụ khác, không thể dốc sức giúp cho
chúng ta ngao du, hãy mau lên đài sen, hai ta lên đường thôi…
Đài sen bay thẳng lên bầu trời theo hướng Tây mà đi, ẩn trong làn mây
bay trong bầu trời cực nhanh, thoáng chốc đã hơn ngàn cây số. Ngồi trên đài
sen nhìn xuống dưới đất, thanh sơn bích thuỷ đám rừng mênh mông, bích
thuỷ tận chân trời, nước chảy rì rào, băng qua đỉnh núi Hoa Tư Sơn, qua núi,
qua sông, cảnh đẹp tuyệt trần, là thắng cảnh tuyệt vời. Đẹp quá! Đáng được
gọi là “Thế ngoại đào nguyên”, Sư Tôn hứng lên hát bài ca rằng:
Ca hề ca hề, ca ca ca, thiên sự nhân sự hà kỳ đa?
歌 兮 歌 兮 , 歌 歌 歌 , 天 事 人 事 何 其 多?
phi ngô phật tiên khởi lỗ tô, nhân nhân tự nghiệt kết võng la,
非 吾 佛 仙 起 嚕 囌 , 因 人 自 孽 結 網 羅,
nhạ động thượng thương giáng ôn kha. Tự tác tự thụ khổ kiếp ma,
惹 動 上 蒼 降 瘟 疴 . 自 作 自 受 苦 劫 磨,
Phật thánh tiên chơn bất nhẫn quá, giáng bút trước thư hoá thế khoa.
佛 聖 仙 真 不 忍 過 , 降 筆 著 書 化 世 科.
Duy vọng ác tặc biến bà bà, thần nhân hợp tác tuyền bút qua.
惟 望 惡 賊 變 婆 婆 , 神 人 合 作 璇 筆 戈.
Chỉ huấn nhân gian thiện sự hoà, mê tân chỉ phá quy chánh kha.
指 訓 人 間 善 事 和 , 迷 津 指 破 歸 正 訶.
Tòng thử hồi đầu ly khổ ba, tánh mệnh song tu viên đà đà,
從 此 回 頭 離 苦 波 , 性 命 雙 修 圓 沱 沱,
cực lạc đa đa tọa kim hà.
極 樂 多 多 坐 金 荷.
Sư Tôn hát xong, chẳng mấy chốc đã qua khỏi “Cửa Khẩu Tử Dương”,
lại qua khỏi “Thần Dương Điện”, “Thanh Dương Điện”. Nhìn xuống phía
Tây Nam, trong cảnh mênh mông thấy có cung điện cao chót vót tận sương
mù, trên mái lợp đá quý lưu ly, ánh sáng chói rọi. Cạnh bên cung điện, có
một dãy nhà lầu cao màu trắng, khoảng mấy chục căn, người ra vào rất là
đông. Ngộ Duyên không rõ nguyên nhân, xin hỏi vì sao…
Sư Tôn:
Đó là do “Bích Dương Điện” cai quản, là nơi khảo chứng nguyên
Phật tử, là nơi đêm nay hai ta phụng chỉ thăm viếng…
Nói xong, Sư Tôn cho đài sen giáng xuống từ từ, bỗng nhiên nghe thấy tiếng chuông tiếng trống đồng thời vang lên, trong điện ở phía trước bước ra |
Quan Tiên, sắp ban nghênh đón.
Quan Cõi Tiên:
Cổ Phật đại giá quang lâm, thứ lỗi chưa ra xa đón tiếp, Hạ Quan
phụng mệnh lệnh Tổ Sư, đến đây hoan nghênh.
Ngộ Duyên:
Tại hạ Ngộ Duyên, bái kiến các vị Tiên Quan…
Thế là mọi người cùng hướng Bích Dương Điện bước đi, chẳng mấy
chốc đã đến tiền sảnh, thấy toà điện trang nghiêm, như là ngôi miếu lớn.
Phía trên cửa có treo một tấm biển màu hoàng kim. Trên biển ghi: “Bích
Dương Điện”, cổng cửa cung điện rất cao, có trụ đá cao to, trên trụ có khắc
câu đối rằng:
Bích Dương đơn thanh chánh khí trường tồn chỉ tại trung hoà chứng
碧 陽 丹 青 正 氣 長 存 只 在 中 和 證
Cang phục ưu nhu căng táo thiên cấp giai ma phục tánh sơ.
剛 愎 優 柔 矜 躁 偏 急 皆 磨 復 性 初
Tiền sảnh thanh nhã, hai mặt vách đá có vẽ tranh màu rất tươi, có bài
thơ ghi trên đó, làm người ta ngắm không nhắm mắt, bỗng nhiên có một vị
Tiên Quan, thân mặc áo đạo có hình Thái Cực, bước ra ngoài điện, khuôn
mặt hài hoà, hành lễ chắp xá.
Quan Cõi Tiên:
Tổ Sư trong Điện có mời, hoan nghênh Cổ Phật và Ngộ Duyên tu sĩ
vào trong điện nghỉ ngơi.
Thế là Quan Cõi Tiên dẫn đường đi trước, Ngộ Duyên theo phía sau
Sư Tôn bước vào điện. Chỉ thấy trong điện thênh thang, trang nghiêm hoa lệ,
các vị Tiên Quan Chấp Sự nhìn thấy Sư Tôn bước vào điện, đều đứng lên
hành lễ chắp xá. Ngước nhìn phía trên chánh điện có treo một tấm biển, trên
biển ghi: “Khí Quán Trường Hồng” 4 chữ lớn màu hoàng kim, ánh sáng
chói rọi, nhìn qua bên phải bên trái bức vách cung điện cũng có treo rất
nhiều thơ kệ, Ngộ Duyên không thời gian đọc, cùng nhau bước tới đi qua 3
lớp cửa vòng tròn. Khi bước vào trong Điện, thấy Tổ Sư đích thân ra đón.
Sư Tôn:
Đã lâu không gặp Tổ Sư, đêm nay phụng chỉ đến quý điện thỉnh giáo,
mong được ban thuận tiện thật nhiều hỗ trợ cho.
Tổ Sư:
Cổ Phật khách sáo rồi, hãy cùng thăng toạ, mệnh lệnh Quan Tiếp Tân
bày yến tiệc, rượu Huỳnh Tương, trái cây cõi tiên.
Sư Tôn:
Cung kính cảm tạ Tổ Sư nhã ý. Ngộ Duyên! Hãy mau mau bái kiến
Tổ Sư.
Ngộ Duyên:
Tại hạ Bạch Dương Tu Sĩ, tên là Ngộ Duyên khấu kiến Tổ Sư Thánh
an.
Tổ Sư:
Ha ha, Ngộ Duyên miễn lễ, cho ngồi qua một bên.
Sư Tôn:
Đêm nay ta đưa Ngộ Duyên thăm viếng quý điện, mong Tổ Sư ban
lời huấn thuyết minh những việc quý điện phụ trách và tình huống
của các cửa khẩu, phòng ban để đăng tải vào trang vàng đóng góp
trong việc tế thế.
Tổ Sư:
Cổ Phật khách sáo rồi, hãy cùng thăng toạ, mệnh lệnh Quan Tiếp Tân
bày yến tiệc, rượu Huỳnh Tương, trái cây cõi tiên.
Sư Tôn:
Cung kính cảm tạ Tổ Sư nhã ý. Ngộ Duyên! Hãy mau mau bái kiến
Tổ Sư.
Ngộ Duyên:
Tại hạ Bạch Dương Tu Sĩ, tên là Ngộ Duyên khấu kiến Tổ Sư Thánh
an.
Tổ Sư:
Ha ha, Ngộ Duyên miễn lễ, cho ngồi qua một bên.
Sư Tôn:
Đêm nay ta đưa Ngộ Duyên thăm viếng quý điện, mong Tổ Sư ban
lời huấn thuyết minh những việc quý điện phụ trách và tình huống
của các cửa khẩu, phòng ban để đăng tải vào trang vàng đóng góp
trong việc tế thế.
Tổ Sư:
Ta ở trong “Bích Dương Điện” chưởng quản việc tra xét công trình
bước trên con đường đạo của tu sĩ , pháp hiệu ta là Thiên Vệ Tổ Sư .
Bổn Điện có thiết lập cửa khẩu nhỏ là “Hoá Khí”, “Trừng Trị”, gồm
phòng, chuyên dùng để trừng trị tu sĩ lúc còn sống trên đời có thói
hư, tật xấu, thiên lệch. Bất luận là có quy y Chùa, Miếu, Am, Đường,
hoặc là người đã đắc đạo, hoặc là những người theo môn giáo khác,
lúc còn sống trên đời tuy rằng có thể hành công, lập đức, thay trời
tuyên hoá, nhưng nếu tánh tình Hậu Thiên cang cường nóng nảy, có
cá tánh” luôn tự cho là đúng, tài cao khí vượng, khinh khi tiền hiền,
trong mắt không “trưởng bối”, hoặc quá ngang tàn, chưa thể tuỳ
duyên mà rút cuộc biến thành quấy nhiễu người tu chung; Có người
là không có lập trường, không thể ngay tức khắc chỉnh lại các thứ bị
lệch lạc, bại hoại chánh quy, đều bị đưa vào “Cửa Khẩu Hóa Khí”
tiếp nhận chỉnh đốn cho ngay lại.
Hễ những nguyên linh trong “Cửa Khẩu Hóa Khí” tiếp nhận chỉnh
đốn cho ngay lại, đều là lúc còn sống trên đời phạm phải những lỗi
lầm nhỏ, thời gian chỉnh đốn cho ngay lại quy định là 30 ngày, vị
Quan Giám Sát thường xuyên đến tuần tra, thấy có ai khí chất cang
cường đã chuyển thành bình thản, hoặc thấy ai nóng nảy, bức xúc đã
chuyển thành trung hoà; hoặc thấy có ai không có lập trường đã
chuyển thành chánh trực; hoặc thấy có ai sợ sệt, nhu nhược đã chuyển
thành mạnh dạn, thì báo cáo ta, được khoan hồng hình phạt mà cho
qua cửa khẩu, được bảo lãnh tới “ Đơn Dương Điện” tiếp nhận những
khảo chứng khác.
Hễ những ai tiếp nhận giáo dục cho ngay lại tại “Cửa Khẩu Hóa Khí”,
đủ thời hạn 30 ngày mà phẩm chất không thấy sửa đổi, có một số
được tăng thời hạn giáo dục tiếp, có một số bị đày xuống “Phòng
Trừng Trị” chịu hành hình nếm mùi khổ đau. Nói tóm lại, hầu mong
họ sám hối quy chánh mà thôi.
Nay nhờ ông trời mở ra “Thiên Vận” phổ độ, tiết lộ hết “Quan”,
Quyết”, “Ấn”trong Tam Bảo là cái ngàn xưa không khinh truyền, nay cho dân thường cũng nghe được đạo và tu tại gia cư, hầu mong
họ được minh tâm kiến tánh, và nội công, ngoại đức đều viên mãn.
Nhưng trong thời kỳ triển khai phổ độ, những người có thể chịu
chông gai, nắng mưa đi khai hoang truyền Đạo, thường là thiên lệch
về siêng năng hoằng dương Đại Đạo, quảng độ người hữu duyên, gầy
dựng công đức, mà quên đi sửa bỏ thói hư, tật xấu. Đến ngày viên
tịch tuy rằng Thiên bảng ghi danh, Địa Phủ xoá tên, tuy rằng không
thể thêm vào mình họ những hình phạt đau đớn, nhưng phẩm chất họ
chưa đạt cảnh giới toàn chơn, toàn Thánh, dẫn đến một điều là trên
thì không thể thăng Thiên, dưới thì khỏi xuống Địa Phủ, do đó mới có
thiết lập “Cửa Khẩu Hóa Khí” trong bổn điện, hầu mong những thói
hư, tật xấu thuộc hậu thiên của tu sĩ được bỏ sạch đi, để khớp với quả
vị đấy.
Sư Tôn:
Cảm tạ Tổ Sư thuyết minh tường tận chức trách của quý điện, hiện
giờ phải chăng được đến thăm tình huống của các phòng ban?
Tổ Sư:
Đúng rồi! ta cho vị Quan Dẫn Đường dẫn dắt đến “Cửa Khẩu Hóa
Khí” lấy thông tin tại chỗ.
Quan Cõi Tiên:
Mời Cổ Phật và Ngộ Duyên theo Hạ Quan cùng đi…
Ba người theo con đường nhỏ băng qua vườn đình thanh nhã, bỗng
nhiên thấy phía trước có một toà nhà màu trắng, có treo một tấm biển ở
chánh điện, trên biển ghi: “Bích Dương Điện Hoá Khí Quan”, 6 chữ lớn ánh
vàng lấp lánh, ở bên cạnh có câu đối ghi rằng:
Hoá trược phản thanh kiến nguyên lai
化 濁 反 清 見 原 來
Khí sang trung hoà chứng liên đài
氣 暢 中 和 證 蓮 台
Phía trước cửa khẩu có một vị Tiên Quan cung kính đợi chờ.
Tiên Quan:
Tham kiến Cổ Phật, hoan nghênh Ngộ Duyên hiền sĩ giáng lâm cửa
khẩu này, Hạ Quan tại đây cung kính đợi chờ lâu rồi.
Ngộ Duyên:
Hạ sanh bái kiến Tiên Quan, đêm nay theo Sư Tôn đến quý cửa khẩu
lấy thông tin tại chỗ , mong Tiên Quan giúp mọi thuận tiện chỉ giáo
cho, để đóng góp vào “Sách Du Ký” khuyên hoá người đời đấy.
Tiên Quan:
Quý Sư Đồ là phụng “Vô Cực Thiên Mệnh” đến đây, vốn là Thánh sự,
thay trời tuyên hoá, Hạ Quan tự phải tuân chỉ trợ giúp làm việc. Xin
ba vị theo ta vào trong cửa khẩu.
Tiên Quan:
Những người được trau chuốc trong cửa khẩu này đều là những người
lúc còn sống trên đời có những lỗi lầm và thói hư, tật xấu chút ít, mục
đích chỉ là để cho họ sám hối sửa lỗi, không như Địa Ngục với những
hình phạt nặng trừng trị tội ác. Cho nên những người tiếp nhận giáo
dục trong cửa khẩu này, ai nấy đều là lúc còn sống trên đời làm đủ cả
Tam Thí, là những người công đức đầy tràn, chỉ do có một chút thói
hư, tật xấu chưa được viên mãn, không thể trực thăng tịnh thổ tại các
Động Thiên hoặc Thiên Phật Viện, thật sự là chỉ thiếu một chút chưa
được hoàn mỹ đấy.
Ngộ Duyên:
Nói như thế người đời muốn tu đến toàn chơn để chứng Đạo, cũng là
chuyện rất là khó khăn sao?
Sư Tôn:
Đồ đệ nói sai rồi! tu Đạo, chứng đạo là quý ở chỗ hiện ra một cách
ngây thơ, lúc ngày thường hành sự mọi thứ tuân theo lý, khớp với
trung hoà. Chỉ cần không phạm vào chấp chước cái lý ngang tàn, lúc
nào cũng khắc chế mình cho khớp với lễ, thì là một vị Hoạt Phật toàn
chơn. Với lại, bề trên không cho phép những ai còn thói hư, tật xấu
của Hậu Thiên (có tánh cương luôn tự cho là đúng, hoặc không có lập
trường, hoặc nóng nảy bức xúc) bước lên đài sen nhất trần bất nhiễm.
Có câu nói: “Tâm tịnh tức Phật thổ tịnh”, cho nên những ai muốn đến
tịnh thổ tại các Động Thiên hoặc Thiên Phật Viện, trước tiên phải bỏ
thói hư, tật xấu của Hậu Thiên.
Tiên Quan:
Những gì Cổ Phật nói là đúng lắm! cung thỉnh ba vị bước vào cửa
khẩu, lấy thông tin tại chỗ, là được hiểu rõ hơn…
Nói xong, bốn người tiến thẳng vào cửa khẩu “Hóa Khí Quan”.
Quan Cõi Tiên:
Xin nhờ Tiên Quan gọi một vài “Nguyên linh tu sĩ” đang tiếp nhận
trau chuốc, đến đây tiếp nhận phỏng vấn để đóng góp vào Sách Du
Ký.
Tiên Quan:
Tất nhiên, đợi ta gọi năm vị nguyên linh đến báo cáo nguyên do sở dĩ
đến tiếp nhận trau chuốc, để đóng góp trong việc khuyến hoá người
đời.
Sau đó Tiên Quan gọi một vị Đạo Trưởng, một vị Tăng, hai vị đạo thân, một
vị thiện sĩ bước đến.
Quan Cõi Tiên:
Mọi người nghe đây, hai vị này là Thiên Nhiên Cổ Phật và tu sĩ trên
trần gian tên là Ngộ Duyên, đêm nay phụng chỉ của Lão Mẫu tại Vô
Cực, viết Thiên Phật Viện Du Ký, đặc biệt đến lấy thông tin tại cửa
khẩu ta, hãy mau mau bước tới thỉnh an, và hãy tự nói ra lúc còn sống
trên đời tình hình tu đạo ra sao, và quá trình tiếp nhận giáo dục tại
đây.
Năm vị nguyên linh:
Đệ tử tham kiến Thiên Nhiên Cổ Phật và Ngộ Duyên tu sĩ.
Ngộ Duyên:
Tại hạ bái kiến năm vị Đạo Trưởng, xin hỏi vị Đạo Trưởng này, thấy
ông khuôn mặt hiền lành đầy Phật quang, là lúc còn sống trên đời có
tu, cớ sao bị nhốt trong cửa khẩu “Hoá Khí Quan”?
Đạo sĩ:
Khái! ta suốt đời tu hành đều là nghiêm khắc với tự mình, luôn với
chánh khí làm việc Đạo, một tí cũng không cẩu thả, thay trời tuyên
hóa, quảng độ người mê muội, tuyệt đối không tham danh lợi. Chỉ do
cá tánh ta rất cương, gặp chuyện chủ quan lại cố chấp ý kiến của
mình. Lúc bàn chuyện với người ta, luôn luôn là đắc lý rồi không tha
người ta, thậm chí đứng lên lớn tiếng chỉ trích. Ta cho là để bảo vệ
chánh pháp, chứ không biết suy xét lại hành vi thế này là không khớp
với trung Đạo.
Chỉ nhờ vào lúc còn sống trên đời làm việc đạo có công, lại có quy y
loan đường. Sau khi viên tịch , đến phòng ngồi đợi của “Nho Đạo,
Thích Đạo” đằng trước “Ngã Ba Đường”, sau đó chuyển đến “Tử
Dương Quan”, thuận lợi trải qua “Cửa Khẩu Thần Dương”, “Cửa
Khẩu Thanh Dương”, sau đó đến “Cửa Khẩu Bích Dương Điện”,
không ngờ bị nhốt trong “Hóa Khí Quan” tiếp nhận trau chuốc. Thiên
Vệ Tổ Sư huấn thị ta: “tánh tình quá cương, không đủ tánh nhu, tuy
rằng suốt đời công đức rất nhiều cũng khó thành thánh, thành chơn”.
Phán ta sám hối tại đây 30 ngày. Tuy rằng cửa khẩu này không có
hình phạt, nhưng nếu vẫn còn cái tâm không phục, thì toàn thân giống
như bị lửa thiêu cháy, rất đau khổ; nếu như luôn với ý niệm sám hối,
thì linh đài mát rượi, thông suốt toàn thân thoải mái, thật là cực kỳ áo
diệu.
Ta nhân cơ hội này khuyên người tu đạo lúc còn sống trên đời, nhất
thiết đừng chấp lý nóng nảy. Cần phải luôn luôn khắc chế lại mình
cho khớp với lễ, diệt đi ngọn lửa trong tâm, phải mài đi cái tánh
cương, mới khỏi phải đến “Hóa Khí Quan” chịu trau chuốc khổ sở.
Ngộ Duyên:
Cám ơn Đạo Trưởng đã khai hết toàn bộ quá trình của mình, tại hạ
chúc phúc ông sớm ngày rời khỏi cửa khẩu này chứng quả.
Xin hỏi vị Sư Phụ đạo hạnh cao thâm này, khuôn mặt từ bi, cớ sao bị
nhốt tại đây, tiếp nhận trau chuốc?
Sư Phụ:
A Di Đà Phật! xấu hổ! xấu hổ! hôm nay ở lại trong cửa khẩu này, thật
là không còn mặt mũi nào cả. Bần Tăng lúc còn sống trên đời được
thấm nhuần Phật pháp, luôn luôn nghiêm khắc theo giới luật, từ bi
trong lòng. Tuy rằng thân trong cửa Phật nhưng không ngại chuyện
nhập thế cứu khổ, tuyên dương Phật pháp hết sức mình. Chỉ do ta có
tánh ôn hoà gần như nhu nhược, y như người đời thường gọi là “hảo
hảo tiên sinh”, cho nên xử sự luôn luôn mất đi nguyên tắc, thiện ác
lẫn lộn không rõ ràng, về chuyện xử lý những người có lời nói không
tốt, có việc làm không tốt, tỏ ra nhu nhược, không có bản lãnh. Sau
khi viên tịch, thuận lợi trải qua khảo chứng tại các cửa khẩu, sau đó
đến “Hoá Khí Quan”. Tổ Sư huấn thị ta rằng: “ngươi nhu tánh quá
nhiều, cương tánh không đủ, không có lập trường, khó thành Thánh
chứng Phật”, phán ta tại đây sám hối. Cửa khẩu này tuy không có
hành hình đau khổ, nhưng nếu trong lúc tâm có chút nhu nhược,
không lập trường, thì toàn thân lạnh như cục đá. Nhưng chỉ cần có
một chút chánh khí, có ý niệm không sợ mọi khó khăn sẵn sàng đột
phá mọi sự lệch lạc, tức thì thấy ấm áp chỗ linh đài, rất là thoải mái,
thật là không thể nghỉ bàn. Khuyên người đời lúc còn sống tu đạo làm
việc đạo, nhất thiết đừng khuất phục dưới thế lực mạnh, không có lập
trường, nếu không, khó tránh khỏi như ta vậy, là khó qua được cửa
khẩu này.
Ngộ Duyên:
Cảm tạ lời vàng ngọc của Sư phụ, ông tuổi tác đã cao, trí tuệ đầy đủ,
trong thời gian ngắn chắc chắn có thể ra khỏi cửa khẩu, đến thẳng
Tịnh Thổ Tây Phương.
Vị tiền hiền có tướng mạo tu đạo, ông cũng là tu sĩ có đạo hạnh cao
thâm, cớ sao lại tiếp nhận trau chuốc tu chỉnh cho ngay lại.
Tiền Hiền:
Khái khái! nói ra thật xấu hổ, hôm nay bị nhốt trong cửa khẩu này,
cũng là tội đáng phải như thế. Tôi sanh ra trong nhà nghèo, cha mẹ
chỉ có một đứa con là tôi, từ nhỏ được cha mẹ cưng chiều như tâm
can bửu bối, làm hết mình đi kiếm tiền để tôi được hưởng thụ ấm no,
và được học hết giáo dục đại học. Nhưng tôi lại thấy cha mẹ tôi bị mù
chữ, không biết cám ơn cha mẹ mà thường tỏ ra khinh khi.
Sau đó tôi được người dẫn đường, cầu đắc Đại Đạo. Do tôi học thức
cao, học đạo rất nhanh, chẳng bao lâu được đảm nhiệm Giảng Sư, từ
đó trở đi tôi một lòng vì đạo nỗ lực bôn ba, khai hoang hạ chủng
quảng độ người hữu duyên vô số kể. Sau đó được tiền nhân xem
trọng, lãnh Thiên Mệnh đảm nhiệm Điểm Truyền Sư, độ chúng tế thế,
trước sau tổng cộng 20 năm.
Nhưng mà, tôi trong tiềm thức khinh khi cha mẹ cũng khó bôi đi, cho
rằng hai lão già là người thô lỗ không biết chữ, làm mất mặt cho con.
Về nhân đạo tuy không có hành vi bất hiếu, nhưng thường xuyên
trong vô tình làm cho cha mẹ khó xử.
Sau khi viên tịch, do không có lỗi, Địa Phủ xoá đi sổ sanh tử, đến
Phòng Ngồi Đợi Cho Vong Linh Đắc Đạo”, sau đó thông qua khảo
chứng của “Tử Dương Quan”.Tôi tưởng từ đó được chuyển đến
Thiên Phật Viện hưởng phước vạn bát niên, không ngờ Thiên Vệ Tổ
Sư huấn ta rằng:
Tuy rằng độ chúng sanh có công, nhưng bẩm tánh chưa đổi, lại
khinh khi cha mẹ, tuy chưa tới mức bất hiếu, nhưng quá mức ham
muốn sáng mặt sáng mày, đó là điều đại kỵ của người tu đạo, bị xử
phải vào “Hóa Khí Quan” sám hối 30 ngày. Lúc này tôi thật là hối
hận không kịp, khuyên tu sĩ lúc còn sống trên đời, đừng quá ham
muốn nở mặt nở mày mà mất đi thuần chơn của linh tánh, nếu không
sẽ giống tôi là quá muộn rồi.
Sư Tôn:
Thân vi thiên đạo mô phạm hình
身 爲 天 道 模 範 形
Lập định tiêu can Thiên Mệnh sanh
立 定 標 竿 天 命 生
Trung dung chi đạo tư nhiên tại.
中 庸 之 道 自 然 在
Hư ngụy diện tử tựa tâm đinh
虛 偽 面 子 似 心 疔
Đồ đệ khỏi phải oán than, hôm nay đã biết khuyên hoá người đời như
thế, đã là mạnh dạn hiểu ra điều sỉ nhục, tin rằng “Hoá Khí Quan”
cũng chẳng phải nơi cư trú lâu dài, chắc chắn có thể thông qua khảo
chứng đấy.
Tiền Hiền:
Cảm tạ Sư Tôn từ bi huấn thị, đồ đệ ngốc nhất thời mê muội, không
biết thật tâm sám hối về cái tánh khí đòi sỉ diện trong tiềm thức, làm
cho tự chịu hậu quả .
Ngộ Duyên:
Xin mời Sư Tỷ này, thấy cô trên đầu đầy thiện khí, khuôn mặt đoan
trang, hiền thục, đoán rằng phải là người có tu, cớ sao bị nhốt trong
cửa khẩu này? xin hãy kể tường tận, để đóng góp trong việc khuyến
hoá.
Sư Tỷ:
Ngộ Duyên Sư Huynh quá khen rồi! tôi lúc còn sống trên đời là đạo
thân trong Thiên Đạo, mỗi ngày kiền thành lễ Phật, thường xuyên
nghe Thánh huấn, và thường trích thời gian theo Điểm Truyền Sư đi
làm việc đạo. Do tôi rất thuộc Phật quy lễ tiết, cho nên lần nào cũng
được cử ra làm người chỉ đạo trong “Lớp huấn luyện lễ tiết”.
Tôi trong lúc huấn luyện những Sư Tỷ khác, do nóng lòng muốn
được việc mà yêu cầu rất khắt khe, đối với những ai không thể theo
kịp tiến độ, thì nhận định họ là không chú tâm học tập mà la mắng.
Trong vô tình làm tổn hại lòng tự tôn của Sư Tỷ muội vô số kể, tuy
có đạo thân kiến nghị tôi không được như thế, nhưng tôi vẫn như
trước kia tự cho là làm đúng, hoàn toàn không tiếp nhận lời vàng
ngọc đầy thiện chí, đối với sự việc khác cũng đại loại như thế.
Thời gian trải qua hơn 10 năm, do tôi thật lòng làm việc đạo gầy
dựng công đức rất là nhiều, sau khi viên tịch trải qua khảo chứng của
các cửa khẩu, sau đó đến nơi này của Thiên Vệ Tổ Sư, xem hồ sơ
công trình tu đạo, nói với tôi rằng: “ngươi lúc còn sống trên đời, thật
lòng làm việc đạo, tích luỹ công đức rất nhiều, với lại lễ nghi đoan
trang, nhưng luôn luôn nóng lòng muốn được việc mà chỉnh đốn quá
mức, phạm vào tánh khí nóng nảy. Với lại “chủ quan” quá nặng,
không chịu tiếp nhận kiến nghị của người khác, cho nên phải ở lại
tiếp nhận giáo dục sám hối, để rồi xem xét lại.”
Sư Tôn:
Nhân tài thí giáo bẩm từ tâm因 才 施 教 禀 慈 心
Văn võ nghiêm khoan ứng duyên chơn
文 武 嚴 寬 應 緣 真
Nhược chấp kỷ kiến khởi thiên táo
若 執 己 見 起 偏 躁
Nhất nhập tập tánh nan chứng thần .
一 入 習 性 難 證 神
Đồ đệ cưng! con không nên cố chấp ý kiến mình chỉ làm theo ý mình,
phạm phải điều cấm kỵ, là không thể bao dung vạn vật, cứ là chỉnh
đốn quá mức, mới bị rơi vào cửa khẩu “Hoá Khí Quan” đấy. Ta mong
tu sĩ trên đời, có thể hiểu được vạn pháp là ứng duyên, tuỳ nhân tài
mà dạy cho. Làm việc đạo cũng phải hoạt bát, thật là thuận tiện cho,
mới có thể đạt đến cảnh giới trung hoà không thiên lệch, không gấp
gáp, không đòi sỉ diện, không nóng nảy.
Ngộ Duyên:
Cảm tạ Sư Tỷ đã nói qua “quá trình tu Đạo”, đấy cũng là một ví dụ
tốt, cảnh tỉnh người đời.
Xin mời vị Thiện Sĩ này, thấy ông có bộ dạng trong sạch, cử chỉ hiền
lành, cớ sao bị nhốt trong cửa khẩu này.
Thiện Sĩ:
Bị nhốt trong cửa khẩu này thật sự làm tôi thấy mắc cỡ. Tôi lúc còn
sống trên đời, quy y loan đường tiếp nhận “Ân Chủ” giáo hoá cho,
hiểu rõ đời người vốn là một giấc mơ, chỉ có nghiệp báo về thiện và
ác bám theo mình, cho nên tranh thủ những năm còn sống trên đời,
hết sức mình đi hành công làm việc đạo.
Tôi tại vì mua bán làm ăn, mỗi ngày bận rộn chuyện giao tiếp, không
chú trọng gì mấy về những việc tu trì như là hạ khí xuống, hạ tâm
xuống, trì chay tụng kinh, tịnh tâm ngồi thiền, mà chỉ dựa vào mối
quan hệ giao tiếp, tổ chức một đoàn thể từ thiện; đối với việc cứu tế
nghèo khổ, giúp người trong hoạn nạn, là sự nghiệp công ích xã hội,
luôn không thua người ta.
Chỉ do lơ là trong việc tu dưỡng cái thân, cái miệng, gặp lúc tranh
luận sự việc, thường là miệng lưỡi chẳng chừa ai, không màng tới lễ
nghĩa, lời nói ngông cuồng, tỏ bày mọi thứ thói hư, tật xấu, không sót
điều chi.
Cũng do tôi chỉ biết hành công làm việc thiện, không biết thanh khẩu
tu thân, khí trược quá nặng. Tổ Sư phạt tôi ở lại cửa khẩu này sửa lỗi
thói hư, tật xấu, đến nơi này triệt để ngộ ra thành Tiên, thành Phật
không phải chỉ nhờ vào hành thiện, lập công đức mà chứng lấy, mà
cần phải xác thật tu tâm dưỡng tánh, tam nghiệp thanh tịnh, đạt đến
bản lai diện mục thuần khiết, mới có thể chứng đắc. Khuyên tu sĩ trên
đời, đừng chỉ chú trọng về hành công làm việc thiện, xem thường
việc tu tâm dưỡng tánh, nếu không, dù cho phúc điền thật nhiều, mà
tâm tánh chưa viên mãn, cũng là khó thông qua khảo chứng trong
cửa khẩu này.
Ngộ Duyên:
Cảm tạ lời nói dưới đáy lòng của Thiện Sĩ , khi người đời đọc Quyển
Du Ký này, chắc chắn cũng sẽ cảnh tỉnh về trường hợp của ông.
Quan Cõi Tiên:
Làm phiền năm vị nguyên linh cùng đóng góp trong việc viết Sách
Du Ký, mọi người đều đã phát tâm thực sự có chí sám hối, nhờ vào
công đức của các vị, nếu có thể thông qua khảo chứng tại các cửa
khẩu, chắc chắn có thanh phúc để hưởng .
Tiên Quan:
Đúng đấy! cửa khẩu này với mục đích là làm cho các tu sĩ triệt để
biết lỗi mà quyết tâm đi sửa, tỏ bày ưu tú của năm vị nguyên linh, ta
nhất định báo cáo rõ ràng cho Tổ Sư biết, để mọi người sớm ngày rời
khỏi cửa khẩu này.
Quan Cõi Tiên:
Xin hỏi Cổ Phật, chúng ta có phải tiếp tục đến thăm viếng “Phòng
Trừng Trị” trong cửa khẩu này?
Sư Tôn:
Thời gian không còn nhiều rồi, không cần nữa, người trong “Phòng
Trừng Trị”, đều là những người không chịu nhận sai sửa lỗi tại “Hoá
Khí Quan”, rồi bị đày đi tiếp nhận trừng phạt. Mục đích cũng là để họ
nhờ vào những thiết bị trong phòng, triệt để loại bỏ thói hư, tật xấu
của Hậu Thiên, để rồi đến Tịnh thổ tại các Động Thiên, hoặc an vị tại
Thiên Phật Viện đấy.
Ngộ Duyên:
Đệ tử đối với tình hình trừng phạt thật thê thảm , không nỡ tâm nhìn,
đã được một lần kinh nghiệm thăm viếng rồi.
Xin hỏi Tiên Quan, hễ nhưng ai đã thọ hình 30 ngày tại “Phòng
Trừng Trị”, vẫn không chịu nhận sai sửa lỗi thì phải xử lý ra sao?
Tiên Quan:
Bất đắc dĩ chỉ có thể giao Vị Tiên Dẫn Đường dắt đến Địa Phủ, một
lần nữa phán định hình phạt để xem xét tiếp.
Ngộ Duyên:
Đau buồn quá! như thế… chẳng phải quá oan uổng rồi sao!
Sư Tôn:
Tu sĩ gặp được đạo “Vô Thượng”, là nên tu tâm dưỡng tánh, hành
công lập đức, tá giả tu chơn. Được như thế lúc còn sống trên đời tức
là chơn nhân, sau khi viên tịch chắc chắn có thể chứng chơn. Nếu
không thì Phật duyên tốt cực kỳ này do tu trong luỹ kiếp mới có, sau
cùng lại phải bị đánh vào Địa Ngục chịu khổ, chẳng lẽ không uổng
mất công sức trước kia? Cho nên… Có bốn thứ khó đặng:
tu sĩ đã là đắc được, có thể chẳng quý lấy nó như là “đứng trước hố
sâu, hoặc đi trên băng đá mỏng” sao?
Đêm nay thời gian đã hết, cảm tạ Quan Dẫn Đường và Tiên Quan đã
trợ giúp một tay, chúng ta xin từ biệt tại đây, làm phiền Quan Dẫn
Đường thay mặt chúng ta cảm tạ Tổ Sư.
Ngộ Duyên:
Tại hạ bái biệt Tiên Quan, Quan Cõi Tiên!
Tiên Quan, Quan Cõi Tiên:
Cung tiễn Cổ Phật và Ngộ Duyên Tu Sĩ
Sư Tôn:
Ngộ Duyên lên đài sen… lên…
Đã về đến Phật đường, Ngộ Duyên linh thể hoàn nguyên, cảm tạ
Chấn Điện Tướng Quân bảo vệ Phật đường, ta về trời tấu chỉ đây!