Chia Sẻ:
http://thienthanhphatvien.com/book_chapter?alias=hoi-10-thien-phat-vien-du-ky--ngoc-duc-cung
Hồi X
Đơn dương toàn bằng quy giới thanh
丹 陽 全 憑 規 戒 清
Lâm uyên lý bạc phóng tâm hành
臨 淵 履 薄 放 心 行
Tây phương tịnh thổ tự tâm tu,
西 方 淨 土 自 心 修,
Hồ ảnh ngũ ngục phạm từ chu
湖 映 五 嶽 泛 慈 舟
Phong cuồng giá sử bất tuân cụ,
瘋 狂 駕 駛 不 遵 矩,
Tăng nhân tự ổn tánh hải du
僧 人 自 穩 性 海 遊
Ta chính là Tây Hồ Tăng Điên là Thầy của các con, Thiên Nhiên đấy! nay
phụng Mẫu Chỉ, giáng lâm Đông Thổ, bước vào Phật đường, cung kính
tham giá Lão Mẫu. Gặp lại các đồ đệ hiền lành, thiên thời đã cấp bách,
tuyên hoá hãy mau mau. Đừng chấp về ý kiến của mình, mau mau bước tới,
tìm người hữu duyên cho biết nhân quả, khuyên họ tu lên cõi Tiên, đời
người hư ảo như phù du , bị danh lợi giày vò, tranh thủ sớm ngày theo con
đường “Đạo”, học theo bông sen kia, nhất trần bất nhiễm, thơm tho nhẹ
nhàng không điên cuồng, chứng đắc nguyên lai, được khoái lạc vô biên.
Ha ha
Đạo giáng thứ dân ứng tam kỳ, bảo đảo bồng lai lập tiên cơ
道 降 庶 民 應 三 期 , 寶 島 蓬 萊 立 仙 基
Môn hộ tán sa tương kết hơp, linh đài tâm pháp nhân nhân y.
門 戶 散 沙 將 結 合 , 靈 台 心 法 人 人 依
Thế sự như mộng chơn lý tàng, chấp chước danh lợi quái tội nghi
世 事 如 夢 真 理 藏 , 執 著 名 利 怪 罪 疑
Tự cổ trị loạn bổn định số, nhân liệt tam tài cụ lương tri
自 古 治 亂 本 定 數 , 人 列 三 才 俱 良 知
Chánh nhân quân tử vô hư nguỵ, thiên thiện tuyệt ác tối xứng kỳ.
正 人 君 子 無 虛 僞 , 遷 善 絶 惡 最 稱 奇
Khắc kỷ nại lao ngộ thiên lý, đại thiên tuyên hoá độ nhân quy
克 己 耐 勞 悟 天 理 , 代 天 宣 化 度 人 歸
Tận quản phong vũ già nhật nguyệt, pháp thuyền y nhiên bằng đạo tứ
儘 管 風 雨 遮 日 月 , 法 船 依 然 憑 道 馳
Chơn lý bổn lai tối bình thật, thánh nghiệp canh tại bình phàm vi
真 理 本 來 最 平 實 , 聖 業 更 在 平 凡 爲
Tam thiên đại sự nhất tâm bàn, các cá giai bảo xông thiên chí
三 天 大 事 一 心 辦 , 各 個 皆 抱 冲 天 志
Thức thời đạt vụ tri tấn thoái, thủ xả nhất niệm lương tâm tri
識 時 逹 務 知 進 退 , 取 捨 一 念 良 心 知
Mạc nhân tự thị ly trung đạo, quy căn nhận tổ nhất chân lý
莫 因 自 是 離 中 道 , 歸 根 認 祖 一 真 理
Tâm nhãn tĩnh lượng tuệ đăng diệu, manh tu tự mai tối khả bi.
心 眼 睜 亮 慧 燈 耀 , 盲 修 自 埋 最 可 悲
Kiên hằng trung thành quán thuỷ chung, lập nguyện liễu nguyện ứng duyên
cơ.
堅 恆 忠 誠 貫 始 終 , 立 愿 了 愿 應 緣 機
Thuận thiên hành đạo quyết vô thác, đồng trợ thiên bàn phát quang huy
順 天 行 道 決 無 錯 , 同 助 天 盤 發 光 輝
Ha ha.
Lịch thải phân ngọc thạch, thuần thanh đào hoả luyện. ma tận a tăng kiếp
歷 汰 分 玉 石 , 純 青 陶 火 煉 . 磨 盡 阿 僧 劫 ,
thiết tha bộ tiên quần. Tiền nhân hậu quả ứng, nhân quả toán bình quân.
切 磋 步 仙 群 . 前 因 後 果 應 , 因 果 算 平 均 .
lương dủu phân càn khôn, thiện ác cách vân nê, kiến tánh quý điểm nhất
良 莠 分 乾 坤 , 善 惡 隔 雲 泥 . 見 性 貴 點 一
tu thân tuyệt minh quân, tích thiện vật chấp đức, nhàn tâm cửu cửu thôn
修 身 絶 冥 君 . 積 善 勿 執 德 , 閑 心 九 九 吞 .
Đạo thất trung hiếu nghĩa, Tam Quan thụ ngao phấn. Thiên đường địa ngục kinh.
道 失 忠 孝 義 , 三 關 受 煞 焚 , 天 堂 地 獄 徑
chỉ tại phương thốn phân. hoặc vi ngạ quỷ đạo, ức thăng toạ phật môn
只 在 方 寸 分 , 或 爲 餓 鬼 道 , 抑 昇 坐 佛 門
thiện ác thiên uyên biệt, khổ lạc lưỡng đồ bồn, quan quan chân bao biếm,
善 惡 天 淵 別 , 苦 樂 兩途 奔 , 關 關 甄 褒 貶
ma luyện các phân phân, bổ tu thượng khả hề, trừng phạt bất nhẫn luân.
磨 練 各 紛 紛 , 補 修 尚 可 兮 , 懲 罰 不 忍 淪.
Khinh trọng đẳng bất nhất, tương quá để công huân. ức vi bất thụ nhẫn,
輕 重 等 不 一 , 將 過 扺 功 勳 . 抑 爲 不 受 忍 ,
phạt trách cân để cân. ức hoặc quá thái thậm, lạc ngục hội Diêm Quân.
罰 責 斤 扺 斤 . 抑 或 過 太 甚 , 落 獄 會 閻 君 .
Tổng chi tu đạo giả, thiết Mạc tranh phân văn. Tiên phật từ bi dụ,
總 之 修 道 者 , 切 莫 爭 分 文 . 仙 佛 慈 悲 喻 ,
phàm tục đương tuân tuần, liêu tác nhị tam ngữ, phú chi tác du văn.
凡 俗 當 遵 循 . 聊 作 二 三 語 , 賦 之 作 遊 聞 .
Ha ha, xong.
Sư Tôn:
Chín “hồi” trước trong Du Ký, đã làm ra quyển “Du Ký” tập một
quảng bá trong nhân gian, đã gây chấn động rất lớn, nhất thời giá cả
giấy tăng vọt, cung không đủ cầu, khuyên được Phật tử rất nhiều
nhận lý quy chơn, hồi tâm hướng về đạo, thế này đều là do Hoàng
Mẫu từ ân ban cho. Hy vọng đồ đệ cưng càng lúc càng sốt sắng, tinh
thần phấn chấn lên, thần và người hợp nhất, để “Thiên Phật Viên Du
Ký” đúng kỳ hạn làm ra, cho phổ cập khắp thiên hạ, “khử ma phò
chánh”, bảo vệ chánh pháp, hầu mong bầu không khí quái lạ tại đạo
tràng sớm ngày được yên ổn.
Ngộ Duyên:
Đồ đệ ngốc cung kính tuân theo “sư huấn”, cảm tạ Sư Tôn từ bi,
thành toàn đệ tử có cơ hội này đảm nhiệm thánh chức. Càng phải cảm
tạ Hoàng Mẫu đã ban “đường kim tuyến” quang minh này, rất mong
những ai hữu duyên thấy cuốn sách này, có thể quý tiếc Phật duyên
đắc được chẳng dễ dàng. Dụng tâm đi tham ngộ, một lần, hai lần, cho
đến vô số lần, tự nhiên thấy áo diệu trong đó!
Sư Tôn:
Sách này chính là quyển bửu bối trong tu đạo ngàn xưa khó gặp,
không đúng lúc là không giáng, không đúng duyên là không gặp. Hễ
đồ đệ hiền Bạch Dương Kỳ của ta, phải hết sức mình, khắp mọi nơi đi
lưu thông truyền bá, giảng thuyết cho. Và dựa vào chơn lý trong sách,
làm kim chỉ nam trong tu đạo, thấy người hiền đức là nghĩ tới dốc sức
cho bằng người ta, thấy người không hiền đức thì nhìn vào tự cảnh
tỉnh mình. Với lại có thể lấy thân mình làm gương, đứng vững mực
chuẩn, làm ngọn đèn soi sáng trong bể khổ nhân gian, để dẫn đường
cho nguyên linh bị lạc, dựa theo cái lý mà cả thảy về tịnh thổ đấy.
Ngộ Duyên:
Những lời nói khổ khẩu bà tâm của Sư Tôn, hễ là người có lương tri
có nhiệt huyết chảy trong mình, hiếm có ai nghe được mà không
động lòng.
Sư Tôn:
Thiên Thời đã khẩn cấp, đồ đệ hiền Bạch Dương đừng uổng mất thời
gian quý báu nữa, phải nắm bắt cơ hội tốt này vì Đại Đạo cống hiến
mọi thứ tâm lực, lập nguyện liễu nguyện, đồng trợ thiên bàn, sau này
Sư Đồ gặp mặt tại Linh Sơn, cùng chúc mừng đoàn tụ, mới chính là
niềm vui lớn đấy.
Ngộ Duyên:
Trong quyển “Du Ký” tập một, chúng ta chỉ ngao du ba cửa khẩu của
Tử Dương Quan” (là “cửa khẩu Thần Dương”, “cửa khẩu Thanh
Dương”, cửa khẩu Bích Dương), đêm nay Sư Tôn định dẫn đệ tử đến
nơi nào thăm viếng tiếp?
Sư Tôn:
Đêm nay phải đến cửa khẩu “Hoà Dương Quan” và “Đơn Dương
Quan” thăm viếng, hiện giờ thời gian không còn sớm rồi, Chấn Điện
Nguyên Soái xin hãy nghiêm chỉnh bảo vệ Phật Đường, Ngộ Duyên
hãy mau mau tịnh tâm theo Thầy lên đài sen, chúng ta hãy xuất phát
nha...
Nói xong chỉ thấy đài sen hướng phía Tây bay thẳng đi, mặt trăng lúc ẩn lúc
hiện trong tầng mây mỏng, trong bầu trời có ít sao, ngoài ra không thấy vật
gì cả. Trầm lặng thật sự, chỉ nghe tiếng gió vù vù, chẳng mấy chốc, đài sen
bay qua “Tử Dương Quan”, trong cảnh mịt mù hiện lên bóng dáng tòa “cổ
điện”. Sư Tôn cho đài sen giáng xuống dần dần, thấy có năm đến sáu vị
Quan Tiên bước đến nghênh đón, hướng Thầy chắp xá…
Quan Cõi Tiên:
Tiểu quan phụng mệnh của Thiên Phụ Tổ Sư, đặc biệt đến nghênh
đón, Đơn Dương Điện cách đây không xa, cung thỉnh Phật giá quang
lâm.
Sư Tôn:
Các vị miễn lễ! nhã ý Tổ Sư thật sự không dám nhận, làm phiền dẫn
đường cho.
Ngộ Duyên:
Ngộ Duyên bái kiến chư vị Tiên Quan, đêm nay theo Thầy đến quý
cửa khẩu thăm viếng, mong được chỉ dẫn cho nhiều.
Quan Cõi Tiên:
Không cần khách sáo, xin hãy theo ta vào trong cửa khẩu…
Thế là Quan Cõi Tiên dẫn đường đi trước, chẳng mấy chốc mọi người đã
đến trước mặt cửa khẩu, thấy cổng cửa cao chót vót , tứ phía vách tường bao
bọc như thành lũy, phía trên cổng cửa có ghi “Hoà Dương Quan” 3 chữ lớn,
rất có khí thế, hai bên cổng cửa có câu đối ghi rằng:
Bao biếm lưỡng đoan thiên địa viễn
褒 貶 兩 端 天 地 遠
Giáng thăng tương đối thánh phàm phân
降 升 相 對 聖 凡 分
Quan Cõi Tiên dẫn đường đi trước bước vào trong cửa khẩu, ngắm nhìn bên
phải, bên trái, cửa nẻo rộng to, thông suốt Nam, Bắc, thấy phía trước bên lề
đường có nhà lầu vô số kể , bên cạnh đó có nhiều nhà trệt, thấy một tí ti ánh
sáng từ cửa sổ chiếu ra. Người qua lại rất đông, đều là những người có
Đạo” thấy gương mặt hiền lành. Ngộ Duyên theo Thầy vừa đi vừa ngắm
nhìn, đi chưa được nửa cây số, bỗng nhiên trước mắt hiện lên một cung điện,
nguy nga cao chót vót tận tầng mây, trên đà có tranh điêu khắc, đẹp vô cùng,
phía trên chánh điện có treo một tấm biển, trên biển ghi “Đơn Dương Điện”
3 chữ lớn ánh vàng chói rọi, trên trụ hai bên phải trái cũng có vài câu đối,
viết thư pháp hoa mỹ, rồng bay phượng múa, nét chữ rất có khí thế. Ngộ
Duyên đang muốn dừng lại ngắm nhìn, bỗng nhiên thấy Thiên Phụ Tổ Sư
đích thân bước ra phía trước điện, hành lễ nhau với Thầy, và cùng bước vào
trong điện, liên tiếp qua ba lớp cửa đi thẳng vào trong viện. Tổ Sư mệnh
lệnh Quan Tiếp Tân dọn ra yến tiệc chiêu đãi…
Sư Tôn:
Tổ Sư đang bận mà đến quấy nhiễu, lại được bày tiệc ra tiếp đãi, thật
là không dám nhận.
Tổ Sư:
Lễ phép chưa chu đáo, đồ ăn chay hoang dã thật không đủ tâm ý cung
kính, xét thấy hiện giờ thâu viên ngày càng cận kề, Thiên Phật Vạn
Tổ vì thế mà bận rộn suốt ngày, cứu kiếp nạn độ chúng sanh. Đêm
nay nghe tin mừng là Cổ Phật, Sư Đồ phụng Thiên Mệnh đến cửa
khẩu ta lấy “thông tin” tại chỗ, ta cũng đóng góp được một ít nhỏ
nhoi vào Sách Du Ký đấy.
Ngộ Duyên:
Tu sĩ nhân gian tên là Ngộ Duyên xin khấu kiến Tổ Sư.
Tổ Sư:
Ha ha! miễn lễ! miễn lễ! quả nhiên là Minh Sư xuất cao đồ, người
này căn cơ xác thật không tầm thường, hèn chi được Cổ Phật nhắm
trúng đề cử cho, dẫn linh tánh viết Sách Du Ký.
Ngộ Duyên:
Đa tạ Tổ Sư quá khen! xin Tổ Sư khai thị nhiều cho.
Sư Tôn:
Xin mời Tổ Sư kể sơ qua chức trách của quý cửa khẩu, để người đời
được rõ.
Tổ Sư:
Bổn điện phụ trách hỏi cho rõ “giới luật trong tu đạo”.
Hễ nguyên linh trong ba cõi, muốn về tịnh thổ tại các động thiên, ai
nấy đều phải qua khảo chứng tại “Tam Quan Cửu Điện”, thấy không
lỗi lầm gì cả, mới được về đấy.
Nguyên linh trước tiên phải trải qua cửa khẩu “Thần Dương Điện” là
cửa khẩu đầu tiên trong “Tử Dương Quan”, tra hỏi họ tên, nguồn gốc,
đối chứng nhân quả. Sau khi thông qua mới đến cửa khẩu thứ hai là:
Thanh Dương Điện”, tra khảo về Thiên Mệnh Minh Sư, đối chứng
Dẫn Bảo Sư, thấy không sai lầm mới đưa đến cửa khẩu thứ ba là
Bích Dương Điện”, tra xem công trình trên con đường đạo, sau đó
mới đưa đến cửa khẩu ta (Đơn Dương Điện tại Hoà Dương Quan),
khảo hạch giới luật. Cửa khẩu ta có thiết lập 36 vị Tiên Quan Tuần
Tra, 64 vị Quan Hướng Dẫn, 8 vị Chơn Quân Giám Sát. Ngoài ra có
thiết lập thêm 9 phòng nhỏ đầy côn trùng bay để liễu “phàm tâm”, và
mỗi một căn “Phòng Chỉnh Đốn Từ Đầu Lại Trau Chuốt Tâm”, và
Phòng Sám Hối”, đều chứa nguyên linh vi phạm giới luật để trừng
phạt họ hoặc cho tiếp nhận giáo dục mà sám hối. Ngoài ra có thiết lập
căn nhà lầu màu đỏ chuyên để hoan nghênh những nguyên linh lúc
còn sống trên đời giữ giới luật, có công đức thâm sâu, để họ nghỉ
ngơi ở đó, gọi là “Bao Thiện Các”.
Ngộ Duyên:
Xin hỏi Tổ Sư, những nguyên linh đến quý cửa khẩu, làm sao mới có
thể thông qua khảo hạch.
Tổ Sư:
Câu hỏi này tốt đấy! Những tu sĩ lúc còn sống trên đời, bất luận là
quy y môn giáo nào, đều có những giới luật họ phải tuân theo, tuy
rằng “giới điều” các môn giáo không hoàn toàn giống nhau, nhưng
nói tóm lại, không ngoài ba điểm: tâm thanh, thân thanh, hành thanh.
Ba điểm đều thanh, mới được thông qua khảo hạch tại bổn điện. Nếu
như không đủ ba điểm thanh, là khó thông qua bổn điện. Những
người phạm giới luật nhẹ, được đưa đến “Phòng Sám Hối” tại bổn
điện đặng sám hối, những ai phạm giới luật nặng, được đưa đến
Phòng Trừng Phạt” để tiếp nhận hình phạt.
Ngộ Duyên:
Xin Tổ Sư khai thị thêm cho tường tận về cái nghĩa của “tâm”, “thân”,
hành” bị xét ba điểm thanh chưa trọn vẹn.
Tổ Sư:
1) Cái gọi là tâm bất thanh, là khẩu chay mà tâm không chay đấy.
Trong tâm tàng chứa tà vọng về tham, sân, si, không khớp với tư
tưởng trung đạo. Hoặc cực đoan, hoặc tiêu cực, hoặc cuồng nhiệt,
kích động, hoặc chấp chước hoặc si mê, hoặc đối đãi, hoặc phân biệt,
đều thuộc về nó. Xin nói rõ thêm: khẩu chay không chỉ nói về ăn
chay, như là dùng lời hoa mỹ, nói chuyện thị phi, do sai lầm mà
truyền lại cũng sai lầm, nói thiên cơ mê hoặc người ta, nói lời xấu tổn
hại người ta, nói ngọt lừa người ta. Hoặc là hút thuốc, uống rượu, ăn
trầu cau, đều là miệng lưỡi không chay, nếu như tâm chay mà khẩu
không chay, sẽ để cho thân rơi vào cảnh bất thanh. Cho nên tâm
thanh có hàm ý là “khẩu chay tâm cũng chay”.
2) Cái gọi là thân bất thanh, là nói cử chỉ không khớp với lễ, bước
chân đến những nơi không chính đáng, thân làm những việc rời xa cái
đạo, như là thân thể không sạch đi đốt nhang lễ Phật, hoặc là áo mão
không chỉnh tề, thân ở trần mà đi vào Chùa, Miếu, Am, Đường, Phật
Đường, hoặc là lúc thần thánh lâm đàn cười giỡn ồn ào, tới lui không
khớp với lễ! hoặc là Càn Khôn lẫn lộn, phá hoại trang nghiêm của
thánh địa, hoặc là trong lúc thắp nhang khấu đầu, giỗ bái điện, liếc
mắt tỏ tình nhau, có những hành vi như thế, đều là thân bất thanh đấy.
3) Cái gọi là hành bất thanh, là la mắng trời mưa, oán trời trách người,
ngạo mạn với người lớn kẻ trên, làm dơ nước sông, mặc áo lộ liễu,
diện cớ việc thiện lừa tiền bạc, đặt bẫy hại người ta, xa xỉ hoang dâm,
trộm cướp, cướp đoạt vọng dụng “tiền công đức”, mọi thứ hành vi
trái với đạo đức đều là hành bất thanh đấy.
Ngộ Duyên:
Cảm tạ Tổ Sư khai thị tường tận. Người đời nghe được có thể
không thận trọng sao…
Bỗng nhiên thấy có “Quan Đưa Tin” bước vào trong viện bẩm báo sự việc.
Quan Cõi Tiên:
Khải bẩm Điện Chủ, nay có Quan Dẫn Đường của “Tử Dương Quan”,
dẫn hơn 20 nguyên linh đến cửa khẩu khảo hạch, xin xem xét cho.
Tổ Sư:
Truyền lệnh chuẩn bị, mời Cổ Phật và Ngộ Duyên theo ta đến chánh
điện lấy thông tin…
Nói xong, Tổ Sư cùng với Sư Tôn, Ngộ Duyên rời khỏi Điện, bước đến
Đơn Dương Chánh Điện”, thăng điện đối chiếu hồ sơ. Chẳng bao lâu,
Quan Dẫn Đường dẫn nguyên linh bước vào điện, đến trước mặt bàn làm
việc, cùng quỳ xuống dưới đất…
Các nguyên linh:
Khấu kiến Tổ Sư! Sư Tôn.
Tổ Sư:
Các vị miễn lễ, hôm nay các ngươi chuyển đến cửa khẩu ta, là khảo
hạch giới luật trong tu hành có được thanh hay không, cửa khẩu ta có
tấm gương sáng treo trên cao, là công hoặc là lỗi, được thưởng hoặc
phạt, rõ ràng không một chút tư tình.
Giám Sát Chơn Quân, hãy lập tức bắt đầu đi!
Chơn Quân:
Tuân mệnh! các vị nguyên linh khi bước lên tiếp nhận khảo hạch, hãy
báo cáo họ tên lúc còn sống trên đời, quy y môn phái nào? và nói rõ
tình trạng thực tế, tuân giới luật ra sao, nếu là nói thật, tất nhiên có
định đoạt, ai ngoan cố lừa gạt, tội thêm một bậc.
Hiện giờ nguyên linh thứ nhất, hãy bước tới tiếp nhận khảo hạch…
Nguyên Linh A:
Khải bẩm Tổ Sư, tại hạ tên là Ngô… lúc còn sống trên đời quy y Đạo
Giáo là “Ngũ Phủ Vương Gia”, tiếp nhận giáo hoá của Vương gia, do
sự hiền lành của Vương gia, chữa lành bệnh của con đã bị ba năm dài
tìm danh y khắp nơi vô hiệu quả. Làm cho con cảm kích quá, phát
tâm giúp sức Vương Gia trong việc tế thế. Lại được Vương Gia nhận
làm con nuôi, do đó con cống hiến toàn bộ thời gian sức lực phục vụ
Miếu, Đường, đối với thần minh kiền thành lễ bái. Lại có thể làm
những việc từ thiện cứu khổ, cho nên cũng tính được có một chút
công đức, sau khi viên tịch, thông qua khảo chứng của ba cửa khẩu
tại “Tử Dương Quan”, sau đó được đến cửa khẩu này, trên đây là sự
tình thực tế của con lúc còn sống trên đời.
Tổ Sư:
Giám Sát Chơn Quân hãy đối chiếu hồ sơ, những gì ông Ngô nói có
phải là đúng sự thật không?
Chơn Quân:
Khải bẩm chủ điện! căn cứ những gì ghi trong hồ sơ, những gì ông
Ngô nói là đúng, là một người kiền thành kính thần, luôn với tánh
lương thiện, lại có thể tu tâm dưỡng tánh, đối đãi người ta khớp với lễ,
có thể nói là người chơn tu thực luyện. Có khuyết điểm duy nhất là
môn giáo của y “quy y”, là Vương Gia Miếu, chủ yếu làm việc tế thế
chưa chú trọng về việc ăn chay, điều này xin hãy định đoạt.
Tổ Sư:
Ừ… ông Ngô lúc còn sống trên đời có thể hết lòng hướng đạo, thật là
hiếm có, chỉ do môn giáo ông Ngô quy y, chưa thể hướng dẫn ông
Ngô về cái lý trì chay, tôi cũng không trách lỗi nhiều, nhưng ông Ngô
chưa thể khớp với điều kiện “thân thanh”, phải ở lại “Phòng Sám Hối”
tiếp nhận giáo dục sám hối 10 ngày , đạt tới tấm thân này triệt để
trong sạch , mới đưa ông Ngô đến “Bao Thiện Các” đợi chờ chuyển
đến “Cảnh Dương Điện”.
Nguyên Linh A:
Khấu tạ Tổ Sư, con lúc còn sống trên đời do đãi âm binh tế bái 5 trại
âm binh, phải sử dụng tam sanh, ngũ lễ để tỏ bày ý cung kính, không
biết điều này là không khớp với giới luật.
Tổ Sư:
Hy vọng người đời đừng cứ mù quáng theo phong tục, kính Thần, bái
Phật nhất thiết đừng sát sanh hại mạng, như thế không những tạo sát
nghiệp, với lại lấy thực phẩm có nhiệt huyết để cúng bái Tiên Phật, là
chuyện bất kính cực kỳ, Tiên Phật từ bi nào có lý lẽ tiếp nhận? nếu
thay vào đó bằng nhang thơm, trái cây, bông hoa, rau cải, thêm vào
thành tâm của mình, tự nhiên có thể cảm động Thần, Phật phù hộ
chiếu cố. Nếu không, phạm phải giới luật, tạo sát nghiệp mà tự mình
không biết, nào không oan uổng sao?
Chơn Quân:
Mời ông Ngô hãy theo Quan Dẫn Đường đến “Phòng Sám Hối”, để
tịnh hoá thân nghiệp chưa được thanh hoàn toàn…
Vị nguyên linh thứ hai hãy bước lên tiếp nhận khảo hạch
Nguyên Linh B:
Đệ tử khấu kiến Tổ Sư, con lúc còn sống trên đời quy y loan đường,
con họ Thái, tên là… kiếp này nhận ơn giáo hoá của Chủ Công,
nghiên cứu rõ Ngũ Giáo vốn là cùng một gốc rễ, vạn pháp vốn là lý lẽ
bình đẳng. Lúc bình thường ngoài việc đến loan đường giúp thánh sự,
thường xuyên trích thời gian làm việc công ích xã hội, phục vụ dân
chúng xã hội. Trong ngày thường đối đãi người ta đều tuân theo
Thánh huấn”, khiêm tốn hoà đồng khớp với lễ, chẳng rời khỏi tín nghĩa .
Sau khi tôi vào loan đường ba năm, phát nguyện suốt đời ăn chay.
Mỗi khi gặp dịp mở pháp hội chúc mừng ngày thánh đản của ân chủ,
đều tham gia những thánh sự như cầu phúc, phóng sanh. Như thế trải
qua cuộc sống vui vẻ, tâm an lý đắc hơn 10 năm, không bệnh mà chết.
Trên đây chính là quá trình tu đạo của đệ tử lúc còn sống trên đời. xin
Tổ Sư xét hạch cho.
Tổ Sư:
Giám Sát Chơn Quân! những lời ông Thái nói có phải là sự thật
không?
Chơn Quân:
Khải bẩm chủ điện! Nội dung ghi trong hồ sơ đại khái khớp với lời
ông Thái nói. Nhưng ông Thái lúc còn sống trên đời thường do vô
minh trong tâm cảnh, gặp những việc không vừa ý, là mở miệng oán
trời trách người, khuyết điểm này xin Chủ Điện xét hạch cho.
Tổ Sư:
Tốt thôi! ông Thái không hổ thẹn là môn đồ tốt của ân chủ, phụng
đạo chí thành lại ăn chay, không sát sanh, phóng sanh, hành công lập
đức, cũng là người chơn tu thực luyện đấy. Chỉ tiếc là không thể hiểu
được nghĩa thâm sau trong giáo dục nhân quả, thường xuyên oán trời
trách người, đó là tâm, khẩu bất thanh đấy. Ta phán ngươi đến
Phòng Chỉnh Đốn Lại Từ Đầu Trau Chuốt Tâm Tánh” tịnh tâm suy
xét lại 10 ngày, hy vọng có thể thấu triệt ngộ ra sự thật về nhân quả
tuần hoàn, chính là tự làm ra tự nhận lấy, không phải bề trên không
công bằng.
Sư Tôn:
Tổ Sư khai thị lý lẽ đó, chính là điều dễ vi phạm nhất của người ta!
Tục ngữ có câu: “Chuyện không vừa ý trong đời người, mười phần là
có tám, chín”. Mạnh Tử có nói: “Trời sắp ban đại nhiệm cho người
đó, trước tiên nhất định sẽ làm khổ tâm trí của người đó, làm cực
nhọc gân cốt của người đó, làm thân xác người đó bị đói, làm thân
người đó bị “trống rỗng”, cho nên hễ khởi tâm động niệm cùng với
cái tánh “nhẫn”, là được bổ ích khá nhiều, là được những cái đúng ra
người đó không thể có được.
Con người có lúc trong hoàn cảnh không như ý muốn, tâm trạng khó
tránh khỏi phiền não, tiêu cực, đau buồn. Nhưng nhất thiết không
được nóng nảy bừa bãi, oán trời, trách người! Mà hãy chịu vất vả
chịu oán trách, không thay đổi đạo trí, giữ gìn tâm trạng bình ổn. đối
với những nghịch khảo, là do tự mình làm ra tự chịu lấy, càng nên
phát huy nghị lực dũng khí đi khắc phục, như thế mới có thể đạt đến
hiệu quả mài ngọc, rèn thép.
Chơn Quân:
Tốt thôi! Cổ Phật khổ khẩu bà tâm ứng theo thời cơ khuyên hoá
người đời, hy vọng người đời đều có thể thấu hiểu thiên tâm, mới
không phụ nỗi khổ tâm của Cổ Phật.
Ông Thái hãy theo Quan Dẫn Đường đến “Phòng Chỉnh Đốn Lại Từ
Đầu” trau chuốt tâm tánh nha…
Vị nguyên linh thứ 3, hãy bước lên tiếp nhận khảo hạch.
Nguyên Linh C:
Đệ tử là họ Lâm…, khấu kiến Tổ Sư, con lúc còn sống trên đời chính
là môn đồ Bạch Dương, quy y Thiên Đạo, được Minh Sư điểm hoá
hiểu được chánh đạo, chư ác mạc tác, chúng thiện phụng hành. Trong
ngày thường ngoài việc thắp nhang lễ Phật, có đến dự các lớp nghiên
cứu, lại thường theo Điểm Truyền Sư khai hoang quảng bá việc giáo
hoá. Đối nhân xử thế luôn hạ cái tâm xuống, hạ cái khí xuống, hoà
đồng thành khẩn khớp với lễ. khi có cơ hội hành công, con cũng có
thể lượng sức mà làm, cứ như thế bước trên con đường đạo không
mỏi mệt, suốt đời ăn chay, tuy rằng chưa thể đạt đến cảnh giới minh
tâm kiến tánh, nhưng tự cho là một người tu đạo chân đạp đất thật sự,
xin báo cáo những lời trên đây trình Tổ Sư xét hạch.
Chơn Quân:
Khải bẩm Điện Chủ! Những cái ông Lâm nói khớp với những cái ghi
trong hồ sơ, nhưng ông Lâm lúc còn sống trên đời phạm phải sai lầm
rất lớn, trong tâm cho là Phật quy lễ tiết của Thiên Đạo, mới là cao
cấp nhất, là nghi thức tôn giáo tiêu chuẩn nhất, cho nên đối với những
lễ tiết của môn giáo khác là xem thường, không muốn ngó ngàng tới,
Kế bên nhà ở của y có đàn cơ võ Phật cứu thế, y mỗi lần nhìn thấy
tuy không nói lời phỉ báng, nhưng trong tâm cho là kẻ thấp hèn, tỏ
bày trên sắc mặt.
Với lại thường cho rằng chỉ có thể sử dụng hợp đồng lạy thần Vô Cực,
nếu dùng để lạy Thần của khí Thiên, thì Thần khí Thiên sẽ chịu
không được.
Vài điểm trên đây là quan điểm sai lầm, xin Chủ Điện định đoạt.
Tổ Sư:
Chúc mừng ông Lâm ba kiếp có tu, kiếp này gặp được Minh Sư
chánh đạo. Xét thấy ngươi cũng là người chơn tu, chỉ do tâm tánh của
ngươi không thể dung chứa những tôn giáo khác, thật ra đều chỉ là
tuỳ duyên đi độ hóa chúng sanh. Điều này là do chưa thể ngộ ra vạn
pháp bình đẳng, chỉ với hàm nghĩa chơn lý là chơn tâm dẫn dắt người
ta, từ bi tạo mọi thuận tiện cho, mà phạm phải chấp chước là tự cao tự
đại về môn hộ của mình. Tuy rằng chưa tạo ra khẩu nghiệp và thân
nghiệp, nhưng cái tâm chưa được thanh, phán ngươi đến “Phòng
Chỉnh Đốn Lại Từ Đầu Trau Chuốt Tâm Tánh” tiếp nhận giáo dục
thời gian 20 ngày, mong ngươi thật tốt mà ngộ ra, với lại nhổ bỏ tận
gốc rễ những chấp chước trong tiềm thức.
Đàn cơ võ Phật và nghi thức tôn giáo của Hồng Dương Kỳ, tuy rằng
về hình thức có khác biệt với pháp môn Bạch Dương Kỳ, nhưng có
những chức năng như “tuỳ nhân tài mà dạy cho”, ứng theo duyên mà
độ hoá cho cũng có tầm quan trọng như nhau, cũng không được khinh
khi.
Thế này cũng chính như là nói cùng là giáo dục nhà trường, nhưng
phân ra trường mẫu giáo, cấp 1, cấp 2, cấp 3, đại học, những ý nghĩa
giáo dục trong đó đều là như nhau, nào có thể nhìn vào đại học mà
khinh khi tiểu học? mong tu sĩ có thể hiểu được nguyên do trong đó,
đừng phạm phải chứng bệnh “duy ngã độc tôn”, khinh khi tôn giáo
khác.
Sư Tôn: Thiên nhãn xem xét rõ từng tí ti, luôn cả tiềm thức trong đó cũng thấy
thật tinh vi, không sót một tí nào, mong người đời trong khởi tâm
động niệm đều phải chiếu theo chơn lý, lâu ngày tự nhiên tâm được
thanh. Tu đạo chú trọng về chơn tu, chơn tu chú trọng về tuân theo
chơn lý, mà chơn lý chính là được gầy dựng ở chỗ viên mãn, bình
đẳng, chí thiện, chí chơn, chí mỹ. tu sĩ chiếu theo như thế mà cho tâm
cảnh được bình thản, tự nhiên là trong trần mà không nhiễm trần đấy.
Chơn Quân:
Ông Lâm hãy theo Quan Dẫn Đường đến “Phòng Chỉnh Đốn Lại Từ
Đầu Trau Chuốt Tâm Tánh” nha! Vị nguyên linh thứ tư hãy bước lên
tiếp nhận khảo hạch.
Nguyên linh D:
Đệ tử là họ Huỳnh…, khấu kiến Tổ Sư, tôi lúc còn sống trên đời cũng
là quy y pháp môn Bạch Dương đang ứng vận, lãnh ngộ ra thật tướng
của đời người, ôm lấy cái đạo không thoái lui, và thiết lập Phật đường
gia đình, quảng độ người hữu duyên hết sức mình. Với lại chú trọng
sự trang nghiêm sạch sẽ của Phật đường, mỗi ngày đều quét dọn một
lần, ở bên cạnh Phật đường, tôi thiết lập một giảng đường, định kỳ
mời Giảng Sư đến mở lớp truyền đạo và thường xuyên mở lớp nghiên
cứu về Phật quy lễ tiết và Tam Bảo.
Đối với việc tu trì của bản thân, tôi nghiêm khắc với tự mình, rộng rãi
với người ta, cung kính tiền hiền, đề bạt hậu học, cả nhà ăn chay, làm
đủ tam thí, chẳng tham lấy cái không phải của mình, giữ mình trong
sạch như viên ngọc, suốt đời hành sự chiếu theo giáo dục của thánh
hiền, không dám sơ suất, trên đây là tình hình đại khái trên đường tu
đạo lúc còn sống trên đời, cung thỉnh Tổ Sư định đoạt!
Tổ Sư:
Giám Sát Chơn Quân! Những cái ghi trong hồ sơ, có phải giống như
những cái của ông Huỳnh nói?
Chơn Quân:
Khải bẩm Chủ Điện! Ông Huỳnh nói những lời câu nào cũng là sự
thật!
Tổ Sư:
Tốt thôi! Tốt thôi! Ông Huỳnh lúc còn sống trên đời tuân theo giới
luật, đáng làm gương mẫu cho người đời, thật đáng kính trọng khâm
phục! mệnh lệnh Quan Dẫn Đường đón thẳng đến “Bao Thiện Các”
nghỉ ngơi, rồi chuyển cửa khẩu Cảnh Dương tiếp nhận khảo chứng
được rồi đấy!
Chơn Quân:
Mời ông Huỳnh đi theo Quan Dẫn Đường.
Vị nguyên linh thứ 5 hãy bước đến tiếp nhận khảo hạch.
Nguyên linh E:
Đệ tử họ Lưu, tên là… khấu kiến Tổ Sư, lúc còn sống trên đời cũng là
quy y Thiên Đạo, được Minh Sư chỉ điểm con đường minh lộ. Do tôi
học thức cao, có miệng lưỡi lanh lợi, được tiền bối thành toàn, tham
gia lớp huấn luyện Giảng Sư, và cố gắng nghiên cứu kinh điển Ngũ
Giáo, sau cùng trở thành một Giảng Sư thành công. Tôi suốt đời bất
luận là mưa gió, gần xa, đều đến khắp nơi truyền bá chơn lý, với lại
tự mình càng là lấy thân mình làm gương, thành tựu rất nhiều đạo
thân bỏ cái ác hướng cái thiện, nhận lý quy chơn, mở ra rất nhiều
Phật đường. Do tôi là Giảng Sư, nên hàng ngày cuộc sống theo ngăn
nắp, không dám sơ suất giới luật, trên đây là tình hình lúc còn sống
trên đời, xin báo cáo tóm lược…
Chơn Quân:
Khải bẩm Chủ Điện! Những lời ông Lưu nói đều khớp với những gì
ghi trong sổ, chính là một nhân tài thay trời tuyên hóa rất hiếm có,
nhưng y chỉ chú trọng nhiệm vụ Giảng Sư của y, cho nên mỗi khi có
điểm đạo, hoặc có Tiên Phật lâm đàn phê “thánh huấn”, đều cho là
không liên quan đến mình mà lang thang ở bên cạnh, trò chuyện hoặc
trao đổi đạo lý với đạo thân khác, hoàn toàn quên đi những giới luật
ngoài chức trách của mình, điểm này xin Chủ Điện định đoạt.
Tổ Sư:
Tốt thôi! Thiên địa vô ngôn, nhờ vào lời nói con người. Ông Lưu thay
trời tuyên hoá, lập công lập ngôn làm người ta kính phục. Thánh chức
của ngươi tuy không có khuyết điểm, nhưng những giới luật ngoài
chức trách mình không phải cố tình sơ suất, cho nên ta không trừng
phạt ngươi, phán ngươi đến “Phòng Sám Hối” sám hối 20 ngày, rồi
đợi chờ định đoạt.
Chơn Quân:
Ông Lưu hãy theo Quan Dẫn Đường đi nha!
Sư Tôn:
Đêm nay được quý điện đóng góp cùng làm Quyển Du Ký, những sự
việc tại chỗ cái nào cũng “trực chỉ nhân tâm”, có thể nói là mũi kim
nào cũng thấy máu, làm người ta cảnh tỉnh nhân tâm. Thời gian đã
không còn nhiều, xin Tổ Sư cho phép hai Sư Đồ ta cáo lui trước, tiếp
tục đến “Phòng Trừng Trị Đơn Dương Điện” thăm viếng!
Tổ Sư:
Đã là như thế, ta mệnh lệnh Quan Dẫn Đường dẫn quý Sư Đồ đi.
Quan Cõi Tiên:
Xin mời Cổ Phật và Ngộ Duyên theo hạ quan từ trong điện đi ra…
Ba người hướng thẳng “Phòng Trừng Trị” đi thật nhanh, chẳng mấy chốc
đến một căn nhà lớn, trước cửa nhà có dựng một tấm bia đá, trên đó ghi:
Phòng Trừng Trị Đơn Dương Điện”, ba người cùng bước vào trong phòng,
bỗng nhiên nghe tiếng kêu la thảm thiết, tiếng truyền ra từ phòng cạnh bên
tay trái, tiếng nào tiếng nấy thật choáng lỗ tai.
Quan Cõi Tiên:
Tiếng kêu la thảm khốc là tiếng rên rỉ kêu la đau đớn của tội phạm
trong lúc bị trừng trị. Ta dẫn hai vị đến phòng cạnh bên tay trái xem
là rõ ngay…
Thế là ba người hướng phòng bên tay trái bước đi, khi đến trước cửa
phòng, thấy sát cửa có treo một tấm biển gỗ, trên biển ghi: “Phòng
Giam Nhỏ Nhờ Côn Trùng Bay Để Liễu Phàm”. Ngộ Duyên đến gần
cửa sổ ngó vào trong phòng, có đám người không trật tự, đa số đều là
áo quần lam lũ, tóc bù xù đi chân không, cũng có người úp mặt lại,
khóc đau đớn, rất thê thảm, tự nhiên thấy trong lòng sợ hãi. Trong
phòng được coi như rộng rãi, phân ra mấy chục ngăn tù giam nhỏ,
dùng dây kẽm ngăn rào lại, chỗ tù giam hẹp mà tối tăm, ngồi nằm
cũng bất tiện. Mỗi một tội phạm bị giam trong một ngăn tù giam,
trong đó có những con ong có mũi kim rất độc vô số kể chích thân thể
tội phạm, có số tội phạm bị con ong chích, khắp cả người nổi mủ
sưng lên, tiếng kêu la thảm khốc, làm người ta nghe thấy muốn rơi
nước mắt.
Quan Cõi Tiên:
Hễ những hồn bị giam ở đây, đều là những người không giữ giới luật,
hoặc mượn danh nghĩa hành thiện để được người ta ca ngợi, lạm
dụng công đức phí, trong mắt không trưởng bối, khinh khi tiền nhân,
khi Sư diệt Tổ, ưa nói thị phi, tự cao tự đại, ỷ mình hay có tài ăn nói,
phản đạo bại đức, tuỳ thuộc vào lỗi nặng nhẹ của từng người mà cho
số lượng con ong nhiều hoặc ít, nếu tội phạm có thể thật lòng hối cải,
thì con ong tự nhiên được giảm bớt đến nỗi không chích nữa, nếu còn
ngoan cố không chịu hối cải, thì con ong cũng tự nhiên tăng thêm đấy.
Sư Tôn:
Thành Tiên thành Phật bổn do nhân, phạm quá thụ phạt diệc do thân
成 仙 成 佛 本 由 人 , 犯 過 受 罰 亦 由 身
Thiên uyên chi biệt tại hà xứ, tuân quy thủ giới tu luyện chơn
天 淵 之 別 在 何 處 , 遵 規 守 戒 修 煉 真
Người tu đạo chú trọng nhất là giữ giới luật, do vô tình phạm lỗi còn
có thể sám hối chỉnh ngay lại! nếu là biết rõ mà cố tình vi phạm, thì
thiên luật nghiêm khắc, trừng phạt là khó tránh khỏi. Đêm nay thăm
viếng “Cửa Khẩu Đơn Dương”, lấy “thông tin” sự việc tại chỗ vô số
kể thật đáng quý, hy vọng tu sĩ trên đời đọc được cảnh tỉnh cho mình
đấy. Hiện giờ thời gian đã hết, xin Tiên Quan thay mặt Sư Đồ ta
hướng Tổ Sư gởi lời cảm tạ, chúng ta xin từ biệt nơi đây!
Ngộ Duyên:
Đệ tử bái biệt Tiên Quan.
Quan Cõi Tiên:
Cung tiễn Cổ Phật, Sư Đồ!
Sư Tôn:
Ngộ Duyên mau lên đài sen, lên…
Đã về đến Phật đường, Ngộ Duyên linh thể hoàn nguyên.
Chấn Điện Nguyên Soái theo ta về trời.